Tuổi thơ em
Tuổi thơ em không có rơm rạ
Không cánh đồng lúa, không khói lam chiều.
Tuổi thơ em là những chuỗi ngày ngơ ngác
Nhìn phố phường, nhìn từng dòng xe
Từng khuôn mặt lo toan
Từng nụ cười méo mó
Giọt mồ hôi như trang sức đương thời.
Tuổi thơ em không có đường chân trời
Không âm thanh của gió, không tiếng vang sáo diều.
Tuổi thơ em là những trưa hè chật chội
Tiếng trẻ con trốn giấc ngủ rủ nhau bày trò.
Tiếng cãi vả
Tiếng chửi thề
Và những tiếng rao lảnh lót.
Tuổi thơ em ngồi ngắm đời
Nhìn và nghe,
Từng khuôn hình trôi qua khung lưới sắt.
Cuộc sống thật nhưng như trên màn ảnh
Con người sống như diễn vai của mình.
Lướt qua em, vị khán giả cô độc
Để lại em kẹt giữa thực và mộng.
Đời sống thực nhưng em đâu dự phần
Và giấc mộng luôn đến khi tỉnh giấc
Những giả định từ trong tâm trí
Luôn là nơi trú ngụ an toàn.
Để một ngày bị lôi ra khỏi kén
Em lơ ngơ, run rẩy
Chưa định phân đâu là giả, là chân.
Bao nhiêu thỏ lặn ác tà,
Bao nhiêu bài học, bấy nhiêu vị thầy.
Để em hiểu sự phân chia là giả
Ta/người là giả, đời/mộng là giả
Là cái trí của những ngày thơ dại
Sự sống như thế là như thế
Không màn hình, không có những diễn viên.
Cái chân thật là cái không hình tướng
Không định danh
Không thể nào nắm bắt
Luôn hiện diện như tình thương rộng lớn.
Chỉ cần em khép mắt, đóng tai, quay trở về
Tâm rỗng lặng như vũ trụ sâu thẳm
Em sẽ gặp Tuổi Thơ trong trẻo và vĩnh hằng.
~ Hân Lê, 02/12/2021
To Tatcha. I love you.