Sao vẫn...
Có những ngày buồn như cỏ cháy
Khát cơn mưa, mong ánh nắng dịu dàng.
Để rồi biết mong chờ là ảo giác
Của bao nhiêu nhân sinh kiếp kiếm tìm.
Qua giông bão ngọn đèn tâm đã rạng
Sao vẫn chưa soi được hết con đường.
Phải ra khơi, sao neo tình giữ chặt
Bến bờ gần, mà vẫn quá xa xôi.
Phải chăng ta chưa chạm đáy luân hồi
Chưa vỡ tan, nên vẫn còn ngụp lặn
Mộng yêu thương vẫn chập chờn giấc ngủ
Vẫn giạt trôi trước khi cập bến bờ.
~ Hân Lê, 28/08/2021
Gởi người đã chia sẻ cùng tôi giây phút tôi phải đương đầu với sóng gió…