Ơn em

Ơn em đã đến, đã đi

Để cho tôi hiểu miên di kiếp người.

Dở dang giấc mộng chung đường

Lửng lơ, quay quắt, vô thường tôi trôi…


Ơn em tay ấm trong tay

Nụ cười hờn nắng đường xa hoá gần.

Ơn em cảm hứng lăng vân

Tôi người tướng lãnh, em nâng chiến bào.


Ơn em môi hôn điên cuồng

Đớn đau giằng xé cõi buồn vô biên.

Gần nhau như thể tan ra

Đầu ấp tay gối vẫn nghìn trùng xa.


Ơn em tiếng thét say tình

Đam mê đến nghẹn, đến cay, đến hờn.

Góp thương gom nhớ bao ngày

Đổi thành cơn giận tự tôi đày mình.


Ơn em câm lặng quay đầu

Để tôi mắc nợ biển sầu khát khao

Nợ em, tôi nợ bờ vai

Nợ em, tôi nợ sóng trào tôi khơi.



~ Hân Lê, 13/01/2022