Nỗi nhớ

Nỗi nhớ em như đôi tay đẹp

Mềm mại và dịu dàng

Kiên trì và nhẫn tâm

Bóp nghẹt tim lúc tôi nghĩ tới em.

Từng cơn đau tràn qua ngón nuột nà

Dâng lên mắt làm tôi không thể chặn

Giọt tình đau đẹp tựa một bài thơ.


Nỗi nhớ em là đôi bàn tay đẹp

Rút ánh nắng hồng, đặt tảng mây đen

Tắt tiếng chim và ngưng lá hát

Ngón thanh thoát tay em là hoạ sĩ

Vẽ đời tôi thành bức tranh màu xám

Để con sóng khát khao tấp vào bãi cạn

Thành đầm lầy tôi không thể bước ra.


Ôi cơn đau sao mà vẫn đẹp, và tay em sao mà vẫn ngọt

Dẫu thằng tôi đã biến thành chua chát

Nỗi nhớ em giờ ngấm vào da thịt

Niềm hy vọng giờ hết còn le lói

Nhưng tim tôi vẫn vẹn nguyên thổn thức

Góc hồn tôi tay em dệt từ sợi ký ức

Để khi buồn tôi trốn vào, tìm em.


~ Hân Lê, 30/12/2021

Khép lại không gian và thời gian đầy kỷ niệm. Mở ra hộp háo hức chứa những điều vô định. Ta chào em, 2022.