Nhị nguyên
Thuở mặt trời chưa có
Trái đất chỉ một màu
Đen thẫm hun hút sâu
Muôn loài và sự sống
Bình thản và buông trôi
Trong đơn chiều bóng tối.
Bóng đêm dù dày đặc
Vẫn trọn vẹn nhất nguyên
Âm thanh dù hiện diện
Chỉ tiếng vọng muôn trùng
Nhiếp tâm con người sống
Thở từng hơi nhẹ nhàng.
Khi mặt trời bừng sáng
Vũ trụ hoá nhị nguyên
Có sáng–tối, đêm–ngày
Có ghét–yêu, xấu–tốt.
Sự sống bỗng đổi thay
Ồn ào cùng vội vã
Và người buông chánh niệm
Tâm vọng tưởng đa chiều.
Bóng đêm dù dày đặc
Vẫn trọn vẹn nhất nguyên
Mặt trời mang hơi ấm
Mang cả vạn niềm riêng.