Mẹ ơi đừng khóc
Mẹ ơi, vì thương con xin mẹ đừng khóc
Dù duyên nghiệp để con trở thành con của mẹ
Con vẫn là một linh hồn tự do với những sứ vụ của riêng mình.
Dù thể xác con chỉ là tám tuổi
Linh hồn con đã ngàn năm già dặn
Được gởi đến địa cầu để làm một nhiệm vụ thiêng liêng
Là cảnh tỉnh những linh hồn lầm lạc
Đắm chìm trong đam mê, sắc danh và dục vọng
Giúp trái tim ích kỷ đập loạn nhịp
Và cái tôi gói vũ trụ trong giỏ xách hàng hiệu
Biết tình thương bao la vô điều kiện
Sẽ hoá giải mọi nghiệp sâu quả nặng.
Chính vì thế, mẹ ơi xin đừng giận
Đừng vì con mà lấy hung tàn đáp trả bạo lực
Bởi chính con đã gồng mình chịu đau do những cơn giận
Nên con hiểu lửa căm phẫn sẽ tiếp tục tạo những nỗi đau
Trừng phạt cái ác có giúp trẻ thơ được yêu thương đúng mực?
Hay chúng lại trở thành chuyện đứng hạng hai
Vì giờ đây ai cũng bận làm quan toà?
Với thể xác bầm dập rã rời đang rỏ máu
Nhưng Jesus có kêu ta hãy phục hận?
Hay ngài dùng cái đau nhìn thấy được
Để ta cảm được tình thương vô hình tướng
Vô điều kiện mà bấy lâu không còn ai tặng cho ta?
Và vì thế, mẹ ơi xin phản ứng
Với cái tâm của vị bồ tát
Lấy từ, bi, hỉ, xả đổi tham, sân, si, hận
Vì mỗi người được tự do lựa chọn
Mỗi quyết định, mỗi hành vi đi kèm một hậu quả
Khi tâm mình dấy lên một phản ứng
Xin mẹ vì con mà hãy nhìn thật sâu
Để xem xét phản ứng đến từ đâu?
Đến từ cơn giận trong lòng mẹ, hay đến từ tình thương vô bờ bến
Cho chúng sinh đang mãi mê mờ?
Khi thế gian ai cũng chọn yêu thương
Và chấp nhận mọi sự như nó đang là
Mà không châm vào những cái ngã đang nguỵ tạo
Đang nhân danh tình thương nhưng xuất phát từ lòng muốn trả đũa
Thì địa cầu sẽ nâng tầng rung động
Đón ánh sáng của nhất nguyên thông thái
Và bóng đêm của ghét sợ và phân biệt
Bị đẩy lùi đến chẳng ai còn nhớ
Và sứ vụ của một thiên thần ánh sáng
Trong hình hài đứa bé gái tuổi lên tám
Sẽ hoàn thành
Trong trọn vẹn yêu thương.
~ Hân Lê, 31/12/2021
Viết cho người mẹ đau khổ của bé Nguyễn Thái Vân An.