Đi qua sợ hãi
Đi qua sợ hãi em sẽ hiểu
Cái lạnh là phản ứng của hàng triệu tế bào
Ngẩn ngơ tự hỏi vì sao em dấn thân vào chốn xa lạ
Vì sao em để lại sau lưng những gì từng tha thiết
Để đón nỗi buồn của da diết mông lung.
Đi qua sợ hãi em sẽ biết
Khi em ngưng hỏi cũng là khi em không còn tiếc
Vàng son cũng thiệt thòi, và cô đơn có màu xanh đặc biệt
Như buổi chiều đông nắng rải sự sống lên những cao ốc tê liệt
Em thấy mình đã bước xa thiệt xa.
Đi qua sợ hãi em sẽ thương
Những phản ứng tưởng chừng là xúc phạm
Cũng bởi vì chúng xuất phát từ nỗi sợ của nhân gian
Em sẽ vẫn cười giòn tan rượt theo bóng nắng
Khép lại một ngày em đã sống trọn yêu thương.
~ Hân Lê, 19/05/2022
(Tặng riêng em, người đã cho tôi biết tình thương là sức mạnh, là ánh sáng, là chân pháp của vạn pháp, là phương thuốc giải trừ mọi nghiệp quả.)